Powered by Blogger.
RSS

Không đề

Thời gian qua nhiều bạn hỏi: "Sao chị không viết blog nữa?" Thiệt tình là cũng không biết trả lời sao.

Cảm xúc thật kỳ lạ, có khi dào dạt, có khi chỉ là những khoảng lặng. Trong tôi bây giờ có lẽ đang có nhiều khoảng lặng. Trời Sài Gòn cuối năm se lạnh, nắng vàng rất nhẹ trong gió lùa se sắt. Cái tiết trời ấy làm tôi thấy lòng đầy tâm trạng, hay nhớ lại những ngày đã qua, những kỷ niệm nho nhỏ của tuổi thanh xuân, nhớ màu nắng rất xưa, những góc phố cũ, cái nắm tay và cả ánh mắt nhìn xao xuyến...

Tôi nhớ những ngày còn là cô bé con gầy gò sống trong ngôi nhà của mẹ cha nhiều rau xanh và hoa lá, một tuổi thơ thật êm đềm bên anh chị và các bạn. Nhớ những sáng mùa đông lạnh, nằm trong chăn mãi chẳng muốn ra, nhưng lại bị đánh thức bởi mùi bánh xèo thơm ngào ngạt mà cha mẹ tôi đang làm dưới bếp. Rồi những buổi cắp sách đến trường - ngôi trường luôn chiếm trọn tâm tưởng của tôi mỗi khi nghĩ về ngày cũ. Nhớ những tình cảm đầu đời nhẹ nhàng và trong sáng, những cuộc dạo chơi bên bờ sông mà chỉ biết nhìn nhau, chẳng biết nói gì...

Năm 1012 khiến tôi thất thoát nhiều về tiền bạc, ngỡ năm 2013 - đã qua năm tuổi đầy vận hạn - mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn nhưng rốt cuộc lại là những tổn thất về tình cảm, và những người thân yêu của tôi cũng gặp nhiều chuyện không may. Lòng buồn và xáo động, công việc lại đầy áp lực, nhiều lúc tâm trạng thấy căng thẳng, rối bời, mất phương hướng và mất cả sự kiểm soát, tự chủ. Cuộc sống thật rối rắm và chông chênh...

Mong sao năm 2014 tất cả sẽ tươi sáng hơn.

Sớm hôm kia, chỉ cho chồng cây dâu tây con mới nở hoa trắng muốt, thấy lòng lâng lâng một cảm xúc nhẹ nhàng, cái cảm giác dịu êm như một buổi sáng nào đó cũng trời trong nắng nhẹ như thế, chồng trồng cho mình cả một vạt hướng dương vàng rực ngoài cửa sổ. Và lại nhớ ánh mắt trìu mến thiết tha của chồng, cái nắm tay đầu tiên của anh trong sân ga cùng vòng tay ôm ấp áp.

Sáng nay, tiễn chồng đi làm sau ngày đầu năm mới, anh ôm ngang lưng vợ và siết chặt, làm lòng mình bồi hồi thức dậy cả một trời xao xuyến và như muốn tan đi trong sự ấm áp ấy. Hạnh phúc - đơn giản cũng chỉ có thế mà thôi.


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

6 nhận xét:

Anonymous said...

năm 2014 tất cả sẽ tươi sáng hơn, nhe chi!

Bich Nga said...

Mong là vậy, cảm ơn em nhiều nha.

DƯ VỊ YÊU THƯƠNG said...

Nga ơi, cảm xúc "đứng lặng" như thế này mình hiểu vì mình cũng nhiều lần rơi vào trạng thái chả muốn viết gì, dù lòng chất chứa nhiều điều lắm lắm. Người "viết" như bọn mình vốn nhạy cảm, cảm xúc dễ bị ảnh hưởng. Có khi, nó làm mình bùng nổ, chỉ muốn viết thật nhiều để giải tỏa, cũng có khi nó làm mình tắt mọi ý định chia sẻ, viết lách ...

Nga nghỉ ngơi đi, đừng ép bản thân phải viết khi chưa muốn, nhưng cũng đứng bỏ luôn nhé (vì viết cũng là cái duyên trời cho) Qua lúc xáo động, mọi thứ lại trở về.

Năm mới, mình chúc Nga và gia đình luôn bình an, nhiều may mắn.

Bich Nga said...

Cảm ơn DVYT vì sự đồng cảm này nha. Mình cũng chúc bạn một năm mới luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và gặp nhiều may mắn.

Doanh Doanh said...



hãng máy bay eva
book vé máy bay đi mỹ
hang may bay korean air tai tphcm
vé máy bay đi mỹ bao nhiêu tiền
Vé máy bay đi canada
Những Chuyến Đi Cuộc Đời
Ngau Hung Du Lich
Tri Thức Du Lịch




Thiết bị truyền thanh said...

Cuộc sống có lúc sôi động, nhưng cũng phải có những khoảng lặng để ta nhìn lại những gì ta đã làm

Post a Comment