Vào mùa hè, ở Moscow khoảng 10h tối mới tắt nắng, và bầu trời bắt đầu chuyển màu xanh thẳm. Thành phố lên đèn, rực rỡ và lung linh.
Đêm se sắt lạnh với những cơn gió nhẹ lùa qua rặng cây, phải mặc áo khoác và quàng khăn giữ ấm. Dẫu vậy, không thể ngăn bước chân dạo chơi đây đó, hay du thuyền trên sông ngắm thành phố về đêm.
Mà làm sao có thể giữ lòng thôi xao xuyến trước khung cảnh huyền ảo và lung linh ấy?
Tôi nhớ những đêm du thuyền thả hoa đăng trên dòng Hương thơ mộng và ngắm cầu Trường Tiền đổi màu rực rỡ, nhớ những nhà hàng nổi xuôi từ bến Bạch Đằng ra mãi Nhà Bè để ngắm Sài Gòn đêm, nhưng có lẽ, còn diễm lệ hơn thế rất nhiều, bởi sông Moscow về đêm là dòng sông dát vàng lộng lẫy. Muôn ngàn ngọn đèn rực sáng hai bên bờ sông và những công trình kiến trúc đem lại vẻ đẹp mê hoặc ngoài sức tưởng tượng.
Chợt thèm có anh ở đây, để ôm mình trong một vòng tay ấm và chụp cho mình mấy tấm ảnh đêm...
Thành phố thức, không chỉ vì ánh sáng dàn trải khắp các nẻo đường, mà còn vì những hoạt động về đêm sôi động. Bên bờ sông, dưới cánh rừng lá phong thơ mộng, thanh niên kéo nhau ra hò hẹn, vui đùa... khiến con tim tôi lại rạo rực như đang trở lại tuổi đôi mươi. Những con tàu tấp nập lướt trên sông, những nhà hàng đêm vẫn còn đông khách, và trên những chiếc cầu duyên dáng kia có biết bao cặp tình nhân đang hò hẹn...
Hơn 11 giờ khuya, tàu đi ngang khúc sông nhìn về quần thể du lịch của Moscow. Trong màn đêm, điện Kremlin, nhà thờ thánh Basil, nhà thờ chúa cứu thế... với những chóp vàng nguy nga... - tất cả hiện ra dưới ánh sáng lộng lẫy. Nhưng tôi không diễn tả hết được vẻ đẹp ấy vì một lý do lãng xẹt: máy ảnh hết pin sau một ngày dài "tác nghiệp". :)
Đêm ở đồi Chim sẻ trước Đại học Quốc gia Moscow (còn gọi là MGU, Lomonosov) rất nhộn nhịp. Thanh niên đem mô tô ra đây tụ tập đua xe rất hoành tráng. Vì đua hợp pháp nên cũng phô diễn ghê gớm lắm. Từ đồi Chim sẻ có thể ngắm toàn thành phố Moscow, còn đại học MGU phía sau như một tòa lâu đài mỹ lệ.
Cái cảm giác vào thời khắc trời đất giao hòa ấy làm tôi nhớ đến câu thơ của Bằng Việt:
Em có thể là gì sau trang sách Paustovsky?
Là một ánh bình minh xanh mờ không thể tắt?
Hay hương mát rừng thông cao ẩm ướt?
Một bóng mây khắc khoải cả mùa hè?
Anh không biết dãy phố ta đi hôm ấy gọi là gì?
Không biết lá trên đầu sao buổi chiều phát sáng?
Giọt nước mắt long lanh giữa tình yêu, tình bạn,
Những kỷ niệm nơi này xáo trộn với nơi kia...
Tôi kể theo dòng cảm xúc chứ không theo trình tự chuyến đi, vì vậy xin tạm biệt Moscow ở đây để chuyển sang một thành phố khác. Tôi sẽ quay lại sau để kể về những phố đi bộ cổ kính và thơ mộng, về điện Kremlin, quảng trường đỏ cùng những nhà thờ đẹp bậc nhất thế giới, cả khu chợ lưu niệm có những gian hàng Matryoska xinh đẹp. Còn phần tới đây, hãy lắng lòng một chút để quay về nước Nga của ngày xưa cũ, nơi có những cung điện nguy nga đầy sắc màu hoài cổ và những cỗ xe ngựa lướt trong bóng chiều, cùng một thành phố mà tôi cho rằng ít nhất phải nên đến một lần trước khi chết: St. Petersburg.
9 nhận xét:
Tiếp đi chị, em bắt đầu mê mẩn rồi, ráng mần ruộng kiếm lúa đi chơi thôi, hihi. Em thích mấy bài đi và cảm của chị từ xưa rồi, mà sau này chị ít viết quá. Hôm nay tình cờ vào lại đọc muốn đã con mắt.
Đọc truyện của Nga chợt nhớ về những câu chuyện đã in hằn trong ký ức tuổi thơ. Ngày ấy nước Nga với khung cảnh, địa danh... đã trở nên rất thân thuộc qua từng trang sách, nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ.
@Thảo Lam: chị bận rộn công việc nên cũng thưa viết dần. Chuyến vừa rồi chị đi dài, post hình lên facebook nên bạn bè cứ giục chị viết, chị cũng muốn lan man... :)
@Bùi Xuân Hòa: Văn học Nga rất gần gũi với tuổi thơ của chúng mình. Nhớ những trang sách đẹp của NXB Cầu vồng, lớn hơn chút là những tác phẩm văn chương để đời.
Mình cũng thích những câu thơ của Bằng Việt:
"Rất nhiều chuyện qua rồi. Rất nhiều chuyện giống như quên
Sau tuổi hai mươi, ngỡ không cần đến nữa:
Chút xôn xao trong hàng cây nắng nhỏ,
Giọt nước tròn rung rinh trên lá sen,
Cả gợn sóng mơ hồ trong ánh mắt riêng em,
Màu trời xám mênh mông ngày động biển,
Cánh bướm mai hồng, cơn mưa chiều tím,
Cửa sổ lặng thầm chi chút ánh sao rơi…
Hạnh phúc ta cần, thực cũng giản đơn thôi
Như chỉ ở trước ta một tầm tay với,
Ngỡ rảo bước là sớm chiều đã tới
Suốt cuộc đời, sao vẫn giục mình đi?
Em có thể là gì sau trang sách Paustovsky?
Là một ánh bình minh xanh mờ không thể tắt?
Hay hương mát rừng thông cao ẩm ướt?
Một bóng mây khắc khoải cả mùa hè?
Anh không biết dãy phố ta đi hôm ấy gọi là gì?
Không biết lá cây trên đầu sao buổi chiều phát sáng?
Giọt nước mắt long lanh giữa tình yêu, tình bạn,
Những kỷ niệm nơi này xáo trộn với nơi kia..."
Ảnh đẹp.
Em chúc chị luôn vui.
@meocon: Cảm ơn em. Chúc em luôn vui.
eva air
Vé máy bay đi mỹ
hang hang khong korean
mua vé máy bay đi mỹ ở đâu
vé máy bay đi canada giá rẻ
Những Chuyến Đi Cuộc Đời
Du Lich Tu Tuc
Kien Thuc Du Lich
Khung cảnh ở đây về đêm rất hùng vĩ và hoành tráng, thật tuyệt vời khi được đến nơi đây
quá đẹp luôn
Post a Comment